Đây là tâm sự của một người con công nhân ngành điện, khi thấy Bố vất vả làm việc xuyên đêm khắc phục sự cố hay khi làm việc trên đỉnh cột cao giữa trời nắng rát. Trong hình ảnh minh họa cho bài thơ, có hình ảnh tác giả tự chụp và gửi về cho gia đình chia sẻ công việc của mình đang thực hiện nhiệm vụ, cảm xúc từ hình ảnh người Bố làm việc xuyên đêm vất vả, cậu con trai đã có nhiều câu hỏi về công việc vất vả của Bố, để từ đó viết nên những vần thơ lắng đọng tâm hồn, chạm đến trái tim người đọc.
Bố vừa về sao Bố lại phải đi?
Sao Bố gấp đem theo nhiều quần áo?
Mấy hôm nay trời không mưa, không bão
Nắng nóng nhiều chắc chập cháy đường dây!
....
0 giờ rồi bố xong việc hay chưa?
Ở ngoài đấy chắc đêm trời có gió
Bố chỉ đội ở trên đầu đèn mỏ
Đêm tối mịt mùng đủ ánh sáng hay không?
Đêm nay con ngủ ở trong phòng
Điều hòa bật mà con không thấy mát
Thương bố quá đã ba ngày nắng rát
Đội nắng giữa đồng, chót vót đỉnh cột cao.
Con mong sao trời đổ cơn mưa rào
Kéo giảm bớt chút nhiệt đầu mùa hạ
Để công việc của Bố đỡ vất vả
Có nước về hồ, suối bớt cạn khô.
Con nhớ rồi những lời dạy của Cô
Tiết kiệm điện bằng những việc làm nhỏ
Con sẽ tắt khi không dùng quạt nữa
Còn ti vi con chỉ mở khi cần.
Con cũng mong tất cả mọi người dân
Cùng tiết kiệm cho mùa hè bớt nóng
Để cho Bố không đội trời nóng bỏng
Thức trắng thâu đêm giữa chốn núi rừng!
Ồ ! Ngoài kia trời đã sáng tưng bừng
Chắc hôm nay lại một ngày nắng nóng!

Hình ảnh tác giả gửi về cho gia đình, cậu con trai xem ảnh và đã có cảm xúc của ý thơ. Hình ảnh tác giả tự chụp tuy không được nét nhưng truyền tải được việc thực hiện nhiệm vụ xuyên đêm để đảm bảo cấp điện cho Nhân dân.
Cao Xuân Thuận – Đội Quản lý vận hành lưới điện cao thế (PC Quảng Ninh)